
(Nguyễn quang đãng Vũ)Dù đục cho dù trong, dòng sông vẫn chảyDù cao cho dù thấp, cây xanh vẫn xanhDù bạn phàm tục tốt kẻ tu hànhVẫn nên sống từ đều điều khôn xiết nhỏTa xuất xắc chê rằng cuộc sống méo móSao ta ko tròn ngay tự trong tâmĐất ủ ấp cho đầy đủ hạt nảy mầmNhững chồi non từ vươn lên kiếm tìm ánh sángNếu toàn bộ đường đời hầu như trơn lángChắc gì ta đã nhận ra taAi trong đời cũng rất có thể tiến xaNếu có tác dụng tự mình đứng dậyHạnh phúc cũng tương tự bầu trời này vậyKhông chỉ dành riêng cho một riêng rẽ ai!Bài 4: Thơ sinh sống - Chết(Đặng Văn Bá làm nhân tử vong Tây hồ Phan Châu Trinh)SỐNGSống dại mà bỏ ra sống chật đời!Sống xem Âu Mỹ hổ chăng ai?Sống làm nô lệ cho fan khiến,Sống chịu ngu tê mê để chúng ta cười!Sống tưởng công danh siêu hạng nước,Sống lo phú quí chẳng lo đời.Sống nhưng như thế đừng nên sống,Sống ngu sinh bỏ ra đứng chật đời.CHẾTChết mà bởi nước, chết vày dân,Chết đấng nam giới trả nợ trần.Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc,Chết như Tây Hán dịp tam phân.Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh,Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần.Chết nuốm Tây hồ danh chẳng chết,Chết mà vì nước, chết vị dân.Bài 5: Thơ ông an NinhSỐNGSống mà vô dụng, sống có tác dụng chiSống chẳng lương tâm, sinh sống ích gì?Sống trái đạo người, bạn thêm tủiSống quên ơn nước, nước càng khi.Sống tai như điếc, lòng đâm thẹnSống mắt nhường đui, dạ thấy kỳSống sao phải phải, vì thế sốngSống nhằm muôn đời, sử tạc ghi.CHẾTChết sao danh tiếng vẫn còn hoàiChết đáng là tín đồ đủ mắt taiChết được dựng hình tên chẳng mụcChết chuyển vào sử chứ không hề phaiChết đó, cụ thể danh sinh sống mãiChết đây, chỉ chết loại hình hàiChết vì chưng Tổ quốc, đời khen ngợiChết mang đến hậu thế, đẹp tương lai.

Bài 6. Sống với Chết
(Trần Nhuận Minh)
Sống hy vọng muốn ao ước mọi thứChết một đồng một chữ ko theoThế gian chiếc sướng, cái nghèoCái danh, mẫu lợi là điều mộng mơ
Sống được hồ hết phút giây thoải máiKiếp con bạn được lãi cố kỉnh thôiBao nhiêu phần đa phút vui cườiẤy là phần thưởng nhưng mà trời ban cho
Sống cùng với những bi thảm lo ngày thángSống nhọc nhằn với sáng sủa hôm maiNhịn ăn, nhịn mặc, nhịn chơiThật là cuộc sống thường ngày phí hoài biết bao
Cái chết kia, ai nào đang thoátSố mệnh, trời định đoạt, ai hayĐược vui, hãy biết hôm nayVì đời những cái rủi, may bất thường
Phúc với họa, đôi mặt đường ai biếtTạo điều vui, hủy diệt ngàn sầuChẳng nên ý muốn quá sang trọng giàuTháng ngày mải miết đâm đầu đổ đuôi
Cho mệt nhọc xác để rồi cũng chếtLãi trên đời là biết sinh sống vuiNghèo mà tâm thuật thảnh thơiCòn hơn giàu sang suốt đời lo toan
Chỉ tại bởi vì lòng tham ra cảThành cuộc đời vất vả quanh nămÓc đầu cân nhắc chăm chămĐôi tay chỉ hy vọng quắp năm, vơ mười
Sao không nghĩ là kiếp tín đồ là mấyGương thế gian trông thấy rõ ràngSống thời tàng trữ bạc, vàngSống thời tay trắng không sở hữu được gìCòn được sống, tiêu đi là lãiChết thiệt thòi, vừa dại, vừa nguBản thân chỉ biết gồm thuChi ra lại sợ hãi không bù được ngay
Thành cuộc sống đời thường tháng ngày đầy đọaMiệng tất cả thèm cũng chẳng dám ănLòng còn không biết băn khoănNhững cân nhắc chán lại dằn xuống thôi
Sao chả biết con tín đồ là quýSống coi chi phí như vị thần linhĐể chi phí sai khiến được mìnhThật là hèn mạt đáng khinh, đáng cười
Trong vạn vật dụng con người là quýCủa làm ra còn mất như chơiChỉ duy gồm một con ngườiTan ra là không còn muôn đời còn đâu?

Bài 7. SỐNG(Long Giang Tử)
Sống vì chính đạo nên thế sốngSống bao lâu không uổng công sinhSống làm non sông thanh bìnhSống vì dân tộc quên bản thân lợi danh
Sống như thế sống thành muôn tuổiSống thơm danh, thác gọi anh hùngKhông tham ngàn tứ muôn chungSống nghèo, sống cực mà lại lòng thanh cao
Sống nhằm nói những câu đạo đứcAn ủi bạn cơ cực lầm thanVăn chương bài trí giang sanChết rồi vẫn sống muôn nghìn năm sau
Nhưng bao gồm kẻ sống thừa sống thảiSống nhưng không con đường lối lập trườngSống bởi tiền của bất lươngSống trên vật hóa học phô trương lợi quyền
Sống ngu dốt ước yên nương tựaSống làm cho thân trâu chiến mã cho ngườiSống bởi danh lợi...
Bạn đang xem: Bài thơ sống
Xem thêm: Top 19 Bài Tóm Tắt Nội Dung Cổng Trường Mở Ra Ngắn Nhất, Tóm Tắt Bài Cổng Trường Mở Ra
ôi thôi!Sống đưa ra nhục nhã muôn đời bọn chúng khính
Bài 8: cái đời(Thơ Đinh Văn Nhã)
Dòng đời cơ hội nổi dịp chìmLúc phiêu dạt, lúc bao gồm mình ko taLúc đời ngoạn mục thăng hoaLúc cay, thời điểm đắng, cơ hội xa, thời gian gầnLúc thắng, lúc bại, khổ thân!Lại có lúc sang đúng chiều chiều saiNgày mai lại đúng
Có dịp nằm mơ ý muốn thoát kiếp đần khờLại có lúc không biết sống cho maiMà dành riêng củ khoai cho mốtKhi vinh, lúc nhục nên phải ghi nhận sống căn cơNhư âm khí và dương khí nghịch cảnh chờ chờ
Cho nên mong mỏi trọn kiếp ngườiPhải tu thân tích đức, đề xuất nuôi chí bềnKhổ công rèn luyện new nênDòng đời không còn đục trong tức khắc mênh mông.Trôi vào vô tận biển ĐôngDòng đời sáng sủa mãi vào ngần vinh quang!
Bài 9:Thành Công
(Ralph Waldo Emerson, 1803-1882)
Bạn ơi! biết cười cợt luôn, biết yêu thương nhiềuĐược tín đồ đời kính trọngĐược con em của mình yêu mếnĐược phê bình là ” trợ thời được”Chịu đựng được chiếc đau bị anh em phản bội
Biết thưởng thức cái đẹpBiết tìm ra cái tốt nhất có thể nơi bạn khác;Biết hiến đâng hết mìnhĐể lại mang đến đời một cái gì tốt hơnVí như nuôi con cháu nên ngườiHoặc vun xới một mảnh vườn giỏi tươiHoặc thôn hội được cái thiện;Đã đùa say mê và cười thoải máiVà ca hát vang lừng
Biết đã giúp một cuộc đời được dễ thở hơnVì mình đã làm vẫn sống…Bạn ơi, như vậy là sẽ thành công!(TS. Phùng Liên Đoàn dịch)
Bài 10: từ bỏ Nguyện(Thơ Trương Quốc Khánh)Nếu là chim, tôi đang là loài người yêu câu trắngNếu là hoa, tôi sẽ là 1 đóa hướng dươngNếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấmLà người, tôi sẽ bị tiêu diệt cho quê hươngLà chim, tôi sẽ cất cao song cánh mềmTừ nam ra ngoài bắc báo tin nối liềnLà hoa, tôi nở tình thân ban sớmCùng muôn trái tim ngất ngây hoà bìnhLà mây, theo làn gió tung cất cánh khắp trờiNghìn xưa oai phong hùng đó tôi xin tiếp lờiLà người, xin một lần khi nằm xuốngNhìn anh em đứng lên phất cao ngọn cờ